Từ lạc lối tới tỏ tường viên mãn
Hành trình của tôi từ vô định đến “biết” 60 năm còn lại của mình sẽ như thế nào.
Sáng hôm ấy, tôi lại khóc.
Chẳng phải ai bắt nạt, cũng chẳng vì chuyện đau lòng nào cả. Chỉ là…tôi không muốn đi làm.
Người ta bảo muốn hạnh phúc thì phải biết đủ.
Tôi cũng muốn biết đủ lắm, tôi đã cố. Nhưng trong lòng, có một khoảng trống cứ mỗi ngày một loang rộng…
Tuổi thơ và giấc mơ bị bỏ quên
Tôi từng là một cô bé lớn lên trong gia đình đủ đầy yêu thương cùng tuổi thơ êm đềm, tôi mê viết, mê đọc truyện, tôi từng mơ ước lớn lên mình sẽ là một nhà văn, hay một nhà báo, là nhà tâm lý học. À, tôi còn cả ước mở trở thành người mẫu nữa cơ.
Bước ngoặt xảy ra là khi tôi thi đỗ vào lớp chuyên Hóa của tỉnh- niềm tự hào của bố. Từ đó, tôi bị cuốn vào những công thức, phản ứng, bảng tuần hoàn – tôi xa dần những câu chuyện và mơ ước thuở ban đầu.
Nếu ai gặp tôi lúc ấy chắc sẽ bảo tôi là đứa “chăm chỉ”. Nhưng ngoài chăm chỉ ra, tôi thích được là một từ gì đó đầy sức sống hơn cơ.
Có “tất cả” nhưng vẫn thiếu thốn
Rồi tôi học Đại học, ra trường đi làm. Ngành IT tôi làm là một ngành đầy tiềm năng phát triển, tôi cũng may mắn làm việc trong một công ty lớn với sếp tốt và đồng nghiệp thì lúc nào cũng sẵn sàng hỗ trợ. Bản thân tôi cũng có năng lực, và được công ty ghi nhận.
Mọi thứ đều có vẻ rất ổn.
Công ty có lộ trình thăng tiến rất rõ ràng. Nhưng khi được yêu cầu làm kế hoạch 5 năm, tôi cảm thấy hoàn toàn lạc lối và xa lạ.
Mà chẳng cần đến 5 năm, từng tuần đến rồi lại trôi tuột đi, công việc thì vẫn hoàn thành, nhưng… chẳng có gì đọng lại trong tôi cả.
Tôi khao khát được hết mình, được thức dậy với cảm giác tràn đầy sức sống, nhưng mà…tôi cũng chẳng rõ điều tôi thật sự muốn cụ thể là gì.
Tôi còn muốn gì nữa đây, khi tôi đã có “tất cả”: một gia đình hạnh phúc, một sức khoẻ tốt, thu nhập ổn với một công việc nhiều người mơ ước.
Nhưng thi thoảng, lòng tôi vẫn nằng nặng, vẫn thở hắt ra và đôi khi khóc khi nghĩ đến “ngày mai lại đi làm”.
Tôi tự hỏi liệu xung quanh có ai như tôi không? Hay đúng là tại tôi không biết đủ? Hay vì tôi yếu đuối hơn mọi người?
Cô gái nhỏ đầy hoài bão trong tôi ngày ấy nếu cô biết cuộc sống của người trưởng thành là như thế này hẳn là sẽ chẳng còn mong được lớn lên nữa.
Chủ động đi tìm hướng mới
Trong quá trình làm việc, tôi nhận thấy mình hào hứng làm việc với người hơn là máy móc, công nghệ.
Thế là tôi quyết rẽ sang ngành sale. Ở đó, tôi được trò chuyện, được giúp khách hàng chọn lựa sản phẩm phù hợp, được lắng nghe, được kết nối. Tôi có vẻ khá “hợp đất”, tôi nhanh chóng thăng tiến, làm trưởng phòng, có đội nhóm riêng.
Tưởng đâu tôi đã tìm thấy con đường thật sự dành cho mình rồi.
Nhưng không.
Những chỉ tiêu, deadline và cả những buổi vinh danh cuốn tôi vào một guồng quay mà tôi không sao dừng lại.
Có những tối, tôi vừa ôm cho con bú sữa, vừa ăn tối, vừa nhắn tin và ký hợp đồng online với khách.
Tôi ngỡ mình tràn đầy động lực, nhưng hoá ra tôi chỉ đang vắt kiệt sức mình.
Tôi bắt đầu cáu gắt với con. Thở dài nhiều hơn với chồng. Và ít hài lòng với chính mình hơn.
Rõ ràng, có gì đó không ổn. Đây đâu phải là kiểu cuộc sống mà tôi muốn sống?
Tôi muốn được hết lòng với công việc, nhưng một cách nhẹ nhàng và cảm hứng chứ không phải động lực đến từ sự thúc ép doanh số và vinh danh.
Khủng hoảng không đến từ bên ngoài
Tôi biết mình đang rơi vào một cuộc đại khủng hoảng. Không phải công việc trắc trở. Không phải hôn nhân rạn nứt.
Mà là khủng hoảng từ bên trong.
Tôi tự hỏi cuối cùng thì mình đang vắt kiệt sức vì điều gì?
Những mục tiêu mà tôi theo đuổi có thực sự là của tôi, có phải là điều tôi muốn hay chỉ là thứ tổ chức cài đặt cho, bất kể tôi là ai?
Một ngày, tôi tình cờ đọc cuốn FLOW (Dòng chảy) của nhà tâm lý học Mihaly Csikszentmihalyi. Ông viết về một trạng thái khi con người hoàn toàn đắm chìm vào một hoạt động sâu sắc đến mức quên đi thời gian, bản ngã và dường như quên hết mọi thứ xung quanh- FLOW- trạng thái giúp con người phát huy năng lực ở mức tối đa.
Trong quá trình thực hành, tôi tự hỏi: Sẽ thế nào nếu FLOW không chỉ áp dụng cho một hoạt động, mà là cách sống cho cả một cuộc đời?
Liệu có tồn tại một cuộc đời mà ở đó, mọi thứ chảy trôi, hoà quyện, kết nối và nâng đỡ cho nhau thành một dòng chảy không? Liệu tôi có thể sống 60 năm còn lại trong khoẻ mạnh, ý nghĩa và hạnh phúc trọn vẹn từng giây phút như một dòng chảy không?
Câu hỏi đó ám ảnh tôi. Nó len lỏi trong tâm trí, thôi thúc tôi dừng lại, đi tìm chính mình.
Tôi nhận ra: Tôi không phải là kim cương để cần áp lực toả sáng, tôi là nước. Tôi cần chảy trong dòng chảy của riêng mình.
Và khủng hoảng, hoá ra chẳng phải thất bại. Ngược lại, khủng hoảng là dấu hiệu cho thấy đã đến lúc tôi cần dừng lại, để nhìn về một hướng đi mới.
Dừng lại để tìm FLOW
Và tôi đã dừng lại. Từ chối những công việc “ổn định”, tôi bắt đầu hành trình tìm lại Dòng Chảy, quay về với cô bé mộng mơ và thích viết ngày nào.
Thật may mắn, tôi có cơ duyên tìm hiểu và nghiên cứu sâu về khoa học thần kinh, khoa học hạnh phúc và gặp được một sự hỗ trợ chuyên nghiệp rất đúng lúc.
Nhờ đó, tôi tỏ tường về Thế mạnh riêng có của mình: khả năng thấu cảm, khám phá và tối đa hoá tiềm năng; xác lập rõ hơn Hệ giá trị cốt lõi- Sự tận tâm, tình yêu thương, sự cân bằng và khát khao mang lại giá trị bền lâu; cùng Đam mê viết, chiêm nghiệm và chia sẻ những bài học cuộc sống.
Quan trọng hơn cả, tôi tìm thấy Ý Nghĩa cho cuộc đời mình là sống trọn vẹn và giúp người khác sống một cuộc đời trọn vẹn.
Tôi gọi tên vùng đất mà 4 điều này hội tụ là FLOW Zone- Dòng Chảy Hạnh Phúc (là nơi tôi sống một cuộc đời như một dòng nước chảy, nhẹ nhàng nhưng bền bỉ vững vàng).
60 năm còn lại dần hiện rõ
Kết nối với FLOW Zone cũng là lúc tôi “biết” được 60 năm còn lại của cuộc đời tôi sẽ trông như thế nào.
Tôi và chồng mình sẽ vẫn đồng điệu trưởng thành bên nhau, cùng nuôi dạy bốn đứa con và xây dựng một mái ấm hạnh phúc. Mỗi ngày tôi vẫn sẽ đi bộ dưới hàng cây xanh mát, tắm nắng, và tự tay nấu những bữa cơm để cả nhà quây quần.
Tôi vẫn sẽ có những phút để tâm hồn lạc trôi theo ánh nắng bên khung cửa sổ, dưới tán cây xanh mát.
Khi các con tới trường sẽ là lúc tôi dành thời gian cho Coaching- công việc mang lại ý nghĩa nghĩa cho sâu sắc cho tôi, giúp những người mẹ đầy động lực, hướng về tâm hồn ngoài kia tìm thấy Dòng Chảy Hạnh Phúc của riêng mình.
Cuộc sống của tôi có lúc hối hả, có lúc chậm rãi, như một bản nhạc hoà nhịp với con người tôi. Công việc không tách rời khỏi cuộc sống mà là một phần của cuộc sống, hoà vào nhau, nâng đỡ nhau để trở nên trọn vẹn.
Thời gian không coach, tôi sẽ viết, khám phá những góc nhỏ xinh đẹp của thế giới hoặc ở bên những người thân yêu.
Một ngày, tôi sẽ xuất bản cuốn sách của riêng mình- một cuốn sách giản dị, không ồn ào bóng bẩy nhưng sâu sắc và mang lại giá trị dài lâu cho phụ nữ.
Rồi chẳng bao lâu tôi sẽ trở thành một cụ bà 90 tuổi với một tâm hồn trong trẻo và vẫn không ngừng học từ cuộc sống.
Sống trong Dòng Chảy Hạnh Phúc mỗi ngày
60 năm còn lại ấy, đã bắt đầu trong tôi rồi.
Sống trong FLOW Zone, mái tóc rụng của tôi ngày nào đã trở nên dầy dặn hơn, làn da không phải chăm sóc kỹ càng cũng khoẻ mạnh. Tôi ngủ sớm và chẳng còn cần đến tiếng chuông báo thức mỗi sáng để dậy nữa.
Việc nuôi dạy con của tôi trở nên an yên hơn, mối quan hệ tốt của vợ chồng tôi ngày càng trở nên bền chặt và đồng điệu hơn.
Mỗi ngày, tôi sống cùng sứ mệnh của mình: đồng hành cùng những người phụ nữ đang loay hoay ở giai đoạn giữa sự nghiệp, giúp họ tìm ra và sống trong Dòng Chảy Hạnh Phúc của riêng mình, có một sự nghiệp khớp với chính mình để có được một cuộc sống viên mãn và đủ đầy.
Như Sophie (38 tuổi, trưởng bộ phận Marketing toàn cầu tại Úc), từng căng thẳng đến mức cơ thể phản ứng bằng những đợt dị ứng, vì quá tải công việc trong khi khao khát theo đuổi đam mê riêng không ngừng thôi thúc.
Sau hành trình coaching, chị nói “Từ mơ hồ tôi đã trở nên tường minh hơn. Tôi đã khỏi. dị ứng và bớt stress. Tôi không còn ép mình phải gấp gáp đưa ra ngay lựa chọn đam mê hay đảm bảo tài chính. Khi tôi hiểu chính mình hơn, tôi bắt đầu thấy tự tin để đi chậm rãi theo nhịp độ của mình. Mọi thứ dần sáng tỏ.”
Còn Thu Nga (33 tuổi, một quản lý cấp trung ở Hà Nội) thì chia sẻ “Mình thấy những người phụ nữ dành cả thanh xuân để theo đuổi đỉnh cao thành công trong sự nghiệp rồi về già lại hối tiếc vì đã bỏ lỡ những điều thực sự ý nghĩa, lại có những người an phận và hi sinh thời gian cho gia đình con cái rồi lại vẫn day dứt vì đã không được sống hết mình với đam mê.
Mình không muốn rơi vào một trong 2 lựa chọn ấy.
Nhưng hành trình coaching đã giúp mình có được lựa chọn thứ 3: vừa mãn nguyện với sự nghiệp mình đam mê, vừa có một gia đình hạnh phúc và chậm rãi tận hưởng cuộc đời. Trọn vẹn không cần đánh đổi là có thể, chỉ cần biết cách thôi.”
Với tôi, đồng hành cùng phụ nữ không chỉ là công việc, mà còn là lẽ sống. Thành công và hạnh phúc của họ cũng là niềm tự hào và hạnh phúc của tôi.
90 tuổi, nếu nhớ lại mỗi một người phụ nữ vì sự có mặt của tôi trên đời mà trở nên tỏ tường hơn, hạnh phúc hơn, ý nghĩa hơn, tôi sẽ mãn nguyện lắm.
60 năm còn lại của cuộc đời tôi đã bắt đầu từ hiện tại như thế đấy. Mỗi ngày, cơ thể, tâm hồn và cuộc sống của tôi hoà nhịp với nhau như một dòng chảy hài hoà, bền bỉ, vững vàng và đầy sức sống.
Nếu bạn cũng từng thở dài trước khi đi làm, từng tự hỏi mình có đang đi đúng đường hay không, từng mơ một cuộc đời vừa thành công vừa an yên… thì có lẽ, FLOW Zone của bạn vẫn đang chờ được gọi tên. Và biết đâu, chỉ một khoảnh khắc tỏ tường cũng đủ để thay đổi 60 năm còn lại của bạn.